Công nghệ thông tin K1C
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Công nghệ thông tin K1C

Chào mừng đến với forum K1C
 
Trang ChínhTrang Chính  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Chuyện tự viết

Go down 
4 posters
Tác giảThông điệp
vitconc3
Ốc Vít
Ốc Vít



Tổng số bài gửi : 18
Join date : 26/02/2009
Age : 34
Đến từ : Venus

Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết EmptySun Mar 01, 2009 6:34 pm

Sẽ thế nào đây???

Tôi là 1 sinh viên mới ra trường, có việc làm được mấy tháng. Như vậy là đã kết thúc cuộc đời sinh viên tươi đẹp mà cũng đầy vất vả. Tôi đã kí 1 hợp đồng lâu dài với 1 công ty làm ăn khá tốt. Với tôi như thế là quá đủ.
Ngày còn học lớp 12 tôi đã có mối tình đầu với 1 cậu bạn học cùng lớp. Cả 2 chúng tôi đều luôn đứng đấu lớp về thành tích học tập. Cuối năm, chúng tôi “giật” được 2 suất học bổng đi du học. Nhưng lúc đó mẹ tôi đang bị bệnh nặng mà nhà chỉ có 2 mẹ con. Tôi không thể bỏ mẹ lại 1 mình mà đi du học nên đã quyết định nhường suất học bổng đó cho người khác. Còn cậu thì đã ra đi để thực hiện ước mơ của cậu. Ngày chia tay, cậu báo cho tôi 1 tin rằng cậu sẽ ở lại bên đó, vì gia đình cậu sắp chuyển sang đó sinh sống. Tôi và cậu chia tay nhau không 1 giọt nước mắt nào. Nhưng khi cậu quay lưng đi thì tôi mới bắt đầu khóc nấc lên. Và tôi biết là cậu cũng như thế.
Vì không được đi du học nên tôi đã thi vào trường kinh tế. Tôi đỗ. Tôi lao vào học như điên. Ngoài giờ học thì tôi làm thêm tại 1 công ty nhỏ với đồng lương ít ỏi để phụ cho cuộc sống sinh viên. Tôi tự tạo ra cho mình 1 cái lịch dày đặc. Tất cả cũng là để quên cậu đi.
Gần cuối năm học thứ 3, tôi đạt 1 giải thưởng từ cuộc thi Tài năng kinh doanh trẻ. Tại buổi lễ trao giải tôi đã gặp anh – 1 trưởng phòng của 1 công ty , 1 trong số những nhà tài trợ cho cuộc thi. Anh hơn tôi 4 tuổi và là 1 người khá thành đạt. Giải thưởng của tôi lại là 1 khóa học tại trung tâm của công ty anh. Ở đó, anh đã tạo mọi điều kiện tốt nhất để giúp đỡ tôi học tập. Thời gian trôi đi, gần cuối khóa học tôi mới nhận ra rằng tôi đã yêu anh. Và thật bất ngờ hơn nữa, vào ngày kết thúc khóa học anh đã tỏ tình với tôi. Thế là chúng tôi bắt đầu 1 cuộc tình.
Sinh nhật lần thứ 24 của tôi chỉ có anh và mấy người bạn vì tôi chỉ làm 1 bữa cơm đơn giản. Buổi tối đó, anh đã rất ấn tượng với 1 cô bạn của tôi.
Từ khi đi làm, cuộc sống của tôi lại bận rộn như hồi sinh viên. Buổi sáng phải làm việc tại công ty, buổi chiều đi giao dịch với khách hàng. Thỉnh thoảng lại phải đi ăn tối với khách cùng sếp. Với công việc bận rộn như thế, tôi có rất ít thời gian dành cho anh. Những cuộc hẹn của chúng tôi thưa dần, rồi anh cũng bớt nhắn tin, gọi điện cho tôi. Ban đầu tôi nghĩ rằng do anh hiểu tôi, biết rằng tôi đang mệt mỏi nên muốn dành thời gian cho tôi nghỉ ngơi. Nhưng tôi đã không chịu đựng nổi khi 1 ngày tôi nhận ra rằng suốt tuần đó anh không hề liên lạc với tôi. Tôi đã gọi điện hẹn anh đi uống café. Chúng tôi không còn nói nhiều chuyện như trước nữa. Tôi cảm thấy buồn vì chính mình đã đẩy tình yêu ra xa. Khi tôi quyết định sẽ dành nhiều thời gian cho anh hơn thì cũng là lúc anh hẹn gặp tôi, để nói 1 chuyện rất quan trọng – theo như anh nói.
Sau “màn” chào hỏi khá khách sáo của anh, anh vào chủ đề chính luôn:
- Chúng ta đã dành cho nhau quá ít thời gian.
- Anh cũng biết là công việc của em rất bận rộn mà…
- Em đừng đổ lỗi cho công việc. Theo em như thế này có gọi là yêu nhau không?
- Tình yêu không bao giờ kể đến sự xa cách cả về không gian và thời gian. Yêu nhau đâu phải lúc nào cũng kè kè bên nhau. Mà chúng ta đâu đã phải là xa nhau lắm. – Tôi nói như chống đối lại anh.
- Nhưng anh không muốn kéo dài thêm tình trạng này nữa. Anh đã suy nghĩ rất nhiều rồi, chúng ta chia tay nhau đi!
Nghe câu nói của anh tôi gần như ngạt thở. Khi lấy lại bình tĩnh tôi nhẹ nhàng nói:
- Chuyện đâu có nghiêm trọng đến thế, sao anh… ?
- Anh đã quá mệt mỏi rồi, anh muốn nghỉ ngơi.
- Anh muốn nghỉ ngơi?
- Phải!
- Không, đó không phải là lí do. Anh hãy nói đi, vì sao? – Tôi gần như hét lên.
- Em hãy hiểu cho anh. Vì anh quá mệt mỏi, thế thôi!
- Nhưng…
- Em có thể giận anh, có thể ghét anh cũng được. Anh xin lỗi…
Nói rồi anh bỏ đi để tôi ngồi lại 1 mình trong nước mắt và sự đau khổ. Tôi chưa bao giờ nghĩ cái ngày này lại xảy ra. Tôi ân hận vì đã để mất anh quá dễ dàng bởi tôi biết giờ đây tôi vẫn còn yêu anh
Một tuần liền tôi sống trong nước mắt. Dù không muốn tin nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật đau lòng: mất đi người mà tôi yêu thương lần thứ hai…
Tôi càng thất vọng hơn nữa khi mà tôi không thể nào liên lạc được với cô bạn thân của tôi. Khi tôi cần cô ấy nhất thì cô ấy lại không nghe máy, nhắn tin cũng chẳng thấy trả lời. Đến nhà cô ấy thì cũng chẳng có ai ở nhà. Buồn bã quay về tôi biết rằng tôi không còn chút hy vọng nào nữa. Mặc dù tôi đã cố níu kéo, tôi đã gọi điện nhắn tin cho anh rất nhiều nhưng tôi vẫn không giữ được anh cho riêng mình.
Quá mệt mỏi, 1 chiều thứ 7 tôi đi bộ quanh hồ để hít thở không khí trong lành, để bình tâm lại. Nhưng như 1 cái sét đánh ngang người, tôi nhìn thấy anh đi cùng cô bạn. Họ nói cười vui vẻ, cô ấy ngồi sau luồn tay vào túi áo anh trông rất tình tứ. Tôi có cảm giác tim mình vỡ tan ra. Tôi đi từng bước nặng nề. Từng cơn gió rét thổi ngang qua làm mái tóc tôi rối tung lên, nhưng tôi không quan tâm. Tôi ngồi xuống ghế đá và lại bắt đầu suy nghĩ. Người mà tôi yêu thương, người mà tôi tin tưởng bấy lâu nay, sao họ lại nỡ lừa dối tôi? Họ không thể làm thế với tôi. Tại sao? Tôi cũng sẽ không đau đớn đến thế này nếu người mà anh yêu là ai khác đó, chứ không phải là cô ấy. Họ thật độc ác. Tại sao họ lại có thể làm thế với tôi? Anh và cô bạn ấy, cả 2 đều quan trọng với tôi. Vậy mà họ lại là người làm tôi đau sao? Sự thật phũ phàng làm những dòng nước mắt trong tôi không ngừng tuôn ra. Tôi hướng đôi mắt đã phải khóc nhiều ngày ra xa phía lòng hồ. Những kí ức ngày xưa trở về. Mỗi khi tôi buồn đều có 1 người an ủi, động viên, 1 người luôn quan tâm đến tôi và cũng là người đầu tiên làm cho tôi biết đến cảm giác đau đớn khi chia xa là như thế nào. Nhưng sao bây giờ tôi lại phải ngồi đây khóc 1 mình. Tại sao những người tôi yêu thương cứ lần lượt rời xa tôi? Những dòng nước mắt lại tuôn ra. Bỗng nhiên có 1 bàn tay rất ấm vỗ nhẹ vào vai tôi. Tôi lau qua những giọt nước mắt rồi ngẩng đầu lên. Ôi lạy chúa! Là cậu sao? Tôi không nhìn nhầm đấy chứ? Liệu có phải là do tôi hoa mắt không? Không, là cậu thật mà, đúng là cậu bằng xương bằng thịt đây rồi. Tôi không thể tưởng tượng ra là tôi lại gặp lại cậu, gặp lại đôi môi lượn sóng, gặp lại mối tình đầu của tôi. Cả ngàn lần tôi cũng không hề nghĩ là lại gặp lại cậu sau khi cậu bỏ tôi mà đi du học 1 mình. Vậy mà giờ đây tôi lại gặp lại cậu 1 cách thật tình cờ ở nơi này. Trong giây phút ấy tôi bỗng như quên hết những đau khổ mà anh đã gây ra cho tôi vì tôi vô cùng sung sướng khi được gặp lại cậu. Tôi không biết là tôi có còn yêu cậu không nhưng tôi lại thấy lòng mình có một cảm giác gì đó rất quen thuộc, cảm giác của 5 năm về trước...Cậu ngồi nói chuyện với tôi rất lâu, và cậu đã nói cậu quay về đây là để tìm tôi, cậu vẫn còn yêu tôi. Tôi chưa thể nhận lời quay lại với cậu vì tôi vừa mới chia tay anh. Tôi cần có thời gian. Thời gian sẽ giúp tôi quên đi những đau buồn vừa mới xảy ra, thời gian sẽ quyết định giúp tôi xem con đường mà tôi sắp đi có cùng cậu hay không???


Được sửa bởi vitconc3 ngày Thu Mar 05, 2009 1:10 am; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
hai_da0_dep_la0
Admin
Admin
hai_da0_dep_la0


Tổng số bài gửi : 84
Join date : 25/02/2009
Age : 35
Đến từ : Trên trời nó rơi xuống

Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết EmptySun Mar 01, 2009 8:22 pm

scratch suốt ngày thấy thơ mới văn ảo thật
Về Đầu Trang Go down
http://niem-k1c.nstars.org
heyday
Ốc Vít
Ốc Vít
heyday


Tổng số bài gửi : 14
Join date : 26/02/2009
Age : 35
Đến từ : youtube

Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết EmptyWed Mar 04, 2009 11:27 pm

Trời ơi nghe cứ như giấc mơ của ai đó!!! kekek rabbit
Về Đầu Trang Go down
vitconc3
Ốc Vít
Ốc Vít



Tổng số bài gửi : 18
Join date : 26/02/2009
Age : 34
Đến từ : Venus

Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết EmptyThu Mar 05, 2009 1:12 am

Đây là tác phẩm đầu tay của t, viết năm lớp 11. Còn mấy "tác phẩm" nữa, khi nào có time post lên mọi người đọc r cho ý kiến nha. Very Happy flower
Về Đầu Trang Go down
khicon
Ốc Vít
Ốc Vít



Tổng số bài gửi : 7
Join date : 28/02/2009
Age : 37
Đến từ : hogwarts

Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết EmptyFri Apr 03, 2009 10:47 am

thế câu còn chuyện nào viết về ý chí và nghị lực phi thường của con người ko? con người có thể làm tất cả như napoleon ko?
Về Đầu Trang Go down
khicon
Ốc Vít
Ốc Vít



Tổng số bài gửi : 7
Join date : 28/02/2009
Age : 37
Đến từ : hogwarts

Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết EmptyFri Apr 03, 2009 10:58 am

Mọi người ơi có thể tìm cho tớ những tác phẩm của nước ngoài này ko? và có thể gửi cho tớ về địa chỉ phuongngoc.niem@gmail.com
thank you nhiều
1. bộ từ điển tiếng Việt (ngôn ngữ mẹ đẻ), bách khoa từ điển tiếng việt
2. các tác phẩm nổi tiếng của các tác giả: Dostoyevsky, Gogol, Goncharov, Lermontov, Necrasov, Liev Tolstoi, Turgueniev, Puskin
3. Bài thơ Chatiments của Victor Hugo, thơ của Goethe và Haine, sách của Shedrin
4. Tác phẩm: Những trường đại học của tôi nhà văn Gorky,
5. Các tác phẩm thơ của Dermian Bednyi
6. Tác phẩm: Tình yêu cuộc sống của nhà văn người Mĩ Jack London
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Chuyện tự viết Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chuyện tự viết   Chuyện tự viết Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Chuyện tự viết
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» chuyện cười
» Tiếng anh chuyên ngành

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Công nghệ thông tin K1C :: Giải Trí :: Tâm Sự Và Sẻ Chia-
Chuyển đến