Người thứ hai yêu anh
Em không phải người thứ nhất yêu anh
Cũng không phải người đầu tiên anh thích
Em chậm bước,người thứ hai,chỉ vậy
Băn khoăn hoài,anh yêu thực không đây?
Mỗi tình đầu trong trắng và thơ ngây
Tuy đã qua vẫn hằn sâu kí ức
Em chỉ sợ con tim anh thổn thức
Tuy nói quên,nhưng vẫn giữ bóng hình
Em yêu anh với tất cả chân tình
Với mơ ước khát khao và hy vọng
Cả nỗi lo thiêu lòng em rát bỏng
Rằng suốt đời em chỉ là thứ hai
Làm sao biết quá khứ thuộc về ai
Và hiện tại liệu có phai màu sắc
Em chỉ biết mãi chờ mong khoẳnh khắc
Em trở thành người duy nhất trong anh.
---------------------------------------------------
cảm ơn bạn Hoàng Thảo đã share bài thơ này đến mọi người!